--- Bài mới hơn ---
Nếu Bạn Là Nam Nhân, Bạn Thích Tên Mình Là Gì Theo Đam Mỹ?
Top 5 Truyện Teen Hay Nhất Đọc Là Nghiền Ngay Thôi
Những Cái Tên Hay Nhất Mọi Thời Đại
Top 15 Tập Running Man Hàn Quốc Hay Nhất Có Lượng Rating Khủng
Danh Sách Full Các Tập Phim Và Khách Mời Trong Running Man
Cho nên, sau đây chúng tôi xin được giới thiệu đến mọi người, những cặp đôi mà chúng tôi cho là đẹp nhất, khiến người ta cảm phục nhất trong những bộ đam mỹ đã đọc.
List này chỉ mới bao gồm các cặp cổ đại và đồng nhân, vì chúng tôi đọc đam mỹ hiện đại rất ít, gom góp lại cũng chưa được 5 căp…
Và dĩ nhiên, list sẽ được liên tục bổ sung, theo đà “nuốt” truyện của chúng tôi! 🙂
***
.
1. Thích Thiếu Thương – Cố Tích Triều
Tôi biết đến Phương Vô cùng lúc với Thích Cố. Mỗi lần đọc Phương Vô, tôi lại sâu sắc cảm nhận được tâm tư của Phương Ứng Khán dành cho Vô Tình, và ngược lại; tôi cũng hiểu được rằng dẫu có yêu chăng nữa, cũng không thể khiến họ từ bỏ lý tường của bản thân mà ở bên nhau.
Hai người họ, khác biệt đến tận cùng, cứ như trời và đất, ánh sáng và bóng tối… đối lập đến không thể đối lập hơn. Tuy nhiên, thế nhân đều đã quên mất một định lý không bao giờ đổi, đó là trời và đất, ánh sáng và bóng tối, luôn luôn thu hút lẫn nhau, không thể tách rời.
Thật là, hai con người tài năng bức nhân kia, vì một câu “Đạo bất đồng bất tương vi mưu” mà không ngại dốc toàn bộ tâm tư, sức lực, mưu trí, thậm chí là tình cảm và tính mạng của bản thân, để bày ra một bàn cờ thiên hạ. Một ván cờ có minh tranh ám đấu, có ngươi lừa ta gạt, đánh nhau đến ngươi chết ta sống, tuyệt không nhượng bộ! Thế nhưng tại một nước đi, một thế cục, một dàn xếp, một bẫy rập xuyên suốt cả quá trình, vẫn ẩn hiện đâu đó một chút nhu tình quyến luyến, cùng với chấp nhất không tha dành cho đối phương.
Chợt nghĩ, nếu kết thúc của Thích Cố chính là sinh li, thì phải chăng, kết cục của Phương Vô lại là tử biệt?! Hai con người như thế, tại một quãng đời họ gặp nhau, yêu nhau, nhưng Vô Tình không buông được chúng sinh, Phương Ứng Khán không bỏ được thiên hạ, lại càng không thể cắt đứt tình yêu dành cho nhau. Vậy phải chăng, chỉ đến lúc chết, sau khi đã buông xuống hết thảy chấp niệm, hai người mới có thể được bên nhau?
.
3. Bạch Ngọc Đường – Triển Chiêu
Xuất phát từ bộ đam mỹ đầu tiên tôi đọc mà không phải đồng nhân. Hách Cửu Tiêu và Hách Thiên Thần đồng đều như hai mặt của một đồng tiền, trái ngược như tiên quân và ma vương, nhưng lại hài hòa tựa nắng nhạt soi đồng tuyết. Hai người họ, là ví dụ kinh điển cho sự thấu hiểu, và tin tưởng nhau.
Không hẳn vì tình cảm mãnh liệt của họ, hay tính cách dung mạo, cũng không hẳn vì tài trí của hai người… không biết tự bao giờ tôi chỉ mơ hồ chấp nhận hai cái tên Cửu Tiêu và Thiên Thần như một chỉnh thể. Họ đặc biệt. Họ độc đáo. Họ khác người. Họ lợi hại. Quá mức bá đạo. Nhưng trên hết, họ không hề hoàn mỹ, không hề thần thánh, mà họ, chỉ là người bình thường.
Tôi không muốn spoil, nhưng quả thật, đến cuối quyển ba, nhìn hai người họ kề vai chiến đấu trong đau thương tuyệt vọng, lại đến chết cũng không buông tay… cảm động lắm. Có rất nhiều cảnh như đã khắc sâu vào lòng. Như hình ảnh Thiên Thần rơi xuống núi, hay trước đó, khi Thiên Thần không màng nguy hiểm mà ôm Cửu Tiêu khi anh phát điên. Tôi cứ nhớ rõ những lời ấy, nỗi đau và sự diệu dàng của Thần khi ôm Tiêu. Không phải sợ chết, chỉ sợ khi Cửu Tiêu tỉnh lại sẽ cảm thấy thế nào khi nhận ra chính tay mình đã giết đi người quan trọng nhất. Tôi như vẫn thấy được hình ảnh lam y nhẹ nhàng rơi xuống núi lúc Thần buông tay. Thật sự là đẹp đến khắc cốt minh tâm.
.
“Khiên Tâm, không biết từ lâu đã khiên động tâm ai…”
.
5. Sở Phi Dương – Quân Thư Ảnh
Chỉ vừa gia nhập vào hàng ngũ OTP của tôi gần đây, nhưng rất nhanh hai người họ đã chen chân vào TOP 10, thậm chí đứng ngang hàng với Sở Quân và Thích Cố.
Người ta nói, càng khác biệt càng hút nhau. Hai người họ, một trầm ổn, tâm cơ; một thiên chân, tùy tiện; từ bao nhiêu năm trước lần đầu gặp gỡ trên Bạch Lộc Sơn, đã “như đao tra vào vỏ, như dây cung giữ tên, như hai nửa của một mảnh ngọc bích trọn vẹn, tựa hồ hai người chính là một đôi trời sinh xứng nhau nhất.”
Thuở thiếu thời cùng trải qua những tháng ngày hồn nhiên khờ dại; để rồi phân li, để rồi gặp lại, để rồi thương, rồi yêu, rồi nhớ. Qua bao hiểu lầm, bao đau thương mất mát, bao ân oán tình cừu, mới có rút kinh nghiệm, mới có trưởng thành, mới có thể sâu sắc hiểu nhau, mới học được cách trân trọng cùng tha thứ.
Đến cuối cùng, vì ai mà từ bỏ hùng đồ bá nghiệp, rời xa chốn giang hồ sóng gió tanh tưởi để cùng người nắm tay du ngoạn thiên nhai?
.
“Tạ Thiên Bích thích Tô Tiểu Khuyết. Ta tổn thương ngươi là thật, ta yêu ngươi cũng là thật.”
.
Từ thanh mai trúc mã cho đến huyết hải thâm thù, “tình” của hai người Bích Khuyết, đều vô cùng “triệt triệt để để, oanh oanh liệt liệt”.
.
7. Niếp Thập Tam – Hạ Mẫn Chi
Ban đầu là vì đây có thể xem là một dị bản của Phương Vô, về sau, tôi thật sự thích họ, như chính bản thân họ.
Từ lần đầu gặp gỡ dưới gốc đào hoa, đến đào chi ước hẹn, đến tơ hồng se duyên;
Từ hai bờ chiến tuyến đối đầu, đến bái đường thành thân, đến đồng sinh cộng tử.
Vì ai cố thủ giang sơn ròng rã 16 năm trời, mặc cho ngày ngày tương tư gặm nhấm, chỉ vì “thái bình thịnh thế” là điều mà ái nhân luôn tâm tâm niệm niệm?
Lại vì ai mà lẳng lặng đứng bên cầu Nại Hà, trong sắc đỏ rực của Bỉ Ngạn hoa mà kiếm tìm, mà trông ngóng, mà chờ đợi một dải hồng cân đẫm yêu thương?
.
“Tình này, thượng cùng Bích Lạc, hạ Hoàng Tuyền.”
.
Tình của họ, tính của họ, mệnh của họ, thương của họ, thật sự đều rất đẹp, rất đẹp.
.
9. Triệu Tiểu Xuân – Đông Phương Vân Khuynh
“Hắn – ti tiện, hạ lưu, vô lại vô sỉ, vậy mà che giấu dưới thanh chiết phiến ấy lại là một kẻ cơ trí, ôn nhu, thâm tàng bất lộ.”
“Y – trầm ổn, cường đại, duy ngã độc tôn, phía sau con đường của Đế vương mà ra sức chống đỡ, quyền mưu, ẩn nhẫn, đoạt cả thiên hạ.”
.
Đại Huyền Diệu Đế và Thục Xuyên Vương – đế vương duy nhất và thiên hạ đệ nhất nhân. Một người vì đối phương mà học được cách hi sinh, thậm chí biết cam chịu nhún nhường, còn một người vì quí trọng mà biết thế nào là “sợ chết”, vì yêu mà buông tha cho chấp nhất ám ảnh cả đời mình.
Mặc dù ban đầu rất hận Tiêu Sơ Lâu, nhưng tôi không thể không thừa nhận, chỉ có hắn mới xứng với Lăng Diệu; thật sự, chỉ có Tiêu Sơ Lâu mới xứng đáng nắm tay Huyền Lăng Diệu cùng quân lâm thiên hạ, mới có thể từ lớp vỏ bên ngoài cực kỳ cứng cỏi khép kín mà chạm vào đến chân tình mềm mại, làm cho người nở nụ cười đẹp còn hơn cả nắng nhạt đầu đông.
.
11. Tần Vọng Thiên – Mộc Lăng
Hắc liên Bạch liên, tịnh đế song hoa. Sinh ra đã thấy nhau, qua ngàn năm dây dưa quấn quít, khúc mắc, hiểu lầm, phân li, trọng sinh… để rồi mãi mãi không bao giờ chia lìa nữa.
Một cái dậm chân trời long đất lở, một nụ cười xóa hết mọi phiền muộn của chúng sinh. Còn ai xứng đáng đứng cạnh một Chí Thiện Bạch Liên thuần khiết vô song; và ai có thể sóng vai với một U Minh Hắc Liên thậm chí không để cả thiên địa vào mắt?
Dù cho có là kiếp trước, kiếp này; dù y là Lâm Cửu hay Chí Thiện, thì cái cốt lõi tinh thuần ấy – sự quật cường và thuần khiết và trong sáng và bao dung của y mãi mãi đều có thể thu hút được ánh mắt của Diệt Thiên; mê hoặc hắn, thuần hóa hắn, vĩnh viễn trói buộc hắn vào một đoạn tình duyên không bao giờ có kết thúc.
.
“Cho dù bãi bể nương dâu, thế sự xoay vần, thì thứ không đổi vẫn chỉ là y và hắn mà thôi.”
.
13. Triệu Phổ – Công Tôn Sách
“Nguyệt,
Nếu có kiếp sau,
Ta thật sự hi vọng chính mình có thể hảo hảo sống được một lần trọn vẹn.
Mang theo ký ức về ngươi,
Hảo hảo sống một lần.
.
Tràng pháo tuyết kia,
Thật sự đẹp quá.
Đẹp đến mức ta không đành lòng dứt khỏi giấc mộng này,
Nguyệt,
Có lẽ ngươi lại muốn trách ta tự quyết định, trách ta làm chuyện điên rồ.
Thế nhưng ta thật sự không thể đứng yên mà nhìn bộ dáng thống khổ của ngươi.
Ta không chịu được ngươi ở trước mặt ta gắng gượng mỉm cười, càng không chịu được nỗi bi thương ngươi ẩn nhẫn giấu trong lòng không thể phóng thích.
Ta không quan tâm thế gian có bao nhiêu tội phạt hàng lâm lên thân ta, càng không quan tâm sinh mệnh của mình đến khi nào sẽ chấm dứt.
Ta chỉ biết,
Thế gian này có một người gọi là Nam Cung Lộng Nguyệt,
Ta nguyện vì hắn,
Dốc hết tính mạng…”
.
Thật là, đẹp đôi từ cái tên rồi. Nếu đã đọc bộ này, các bạn hẳn sẽ hiểu rõ, họ là hai người tài sắc đến chừng nào, cũng như ràng buộc và thâm tình giữa họ đáng trân trọng biết bao. Gọi là “thiên hạ duy song” cũng không phải quá lời.
***
.
Notes:
In nghiêng trong ngoặc là trích lời nhân vật, còn trong ngoặc chữ thường là trích từ nguyên tác.
Share this:
Like this:
Số lượt thích
Đang tải…
--- Bài cũ hơn ---
Kí Tự Đặc Biệt Hình Súng ❤️️ Ký Hiệu Xếp Hình Súng Chất
Tên Facebook Hay, Ý Nghĩa, Độc Đáo, Hài Hước, Buồn, Bựa, Dễ Thương – Cách Đặt Đổi Tên Facebook Tiếng Anh
Cách Đặt Tên Tự Thời Xưa
Part 1: “Ngôn Ngữ Chung” Của Thương Mại Quốc Tế
Những Từ Vựng Tiếng Anh Về Âm Nhạc Cực Kỳ Thú Vị